Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2015

Giao lưu xướng họa với : Hoài Linh -Hà Nội

Bài xướng:
(Hoài Linh -Hà Nội)


Tâm sự cùng con



Cái Tũn năm nay lớn phổng rồi
 Dáng Kiều hứa hẹn sắc hoa khôi
     Tóc mây mềm mại vương vầng trán
Nét ngọc dịu dàng ẩn khóe môi
 Hạ đón Tao Nhân thăm núi cấm
   Thu chờ Mặc khách dạo hang dơi
Say miền đất hứa mùa hương lạ
 Phơi phới xuân thì yêu quá thôi!

Bài họa:
(Nguyễn Công Toàn)
    Ớ Hậu


        Phong bao "giám láo"đã cầm rồi
         Chắc chắn con mình đậu "ớ khôi"
   Quảng cáo rồi đây ăn đẫy họng
   truyền hình có lẽ nói nhờn môi
Vàng cân  rút  túi  bầy  tai  cú
Tiền  tỷ  mở  hòm  lũ  mặt  dơi
    Tiếng nổi mỹ nhân trao trái cấm
 Phù vân chút của ấy...mà thôi!

Bài họa:
(Phan Hằng-H Yên)
Cái Tũn


Năm nay cái Tũn lớn ghê rồi
    Hoa hậu không thì cũng á khôi
      Dáng liễu thướt tha thua mái tóc
    Vẻ hồng tươi thắm kém làn môi
     Xo hàng huyện xã không hề ngại
        Xếp hạng vùng miền chẳng thể rơi
"Ăn vóc học hay" luôn mới kiểu
Phen này mát mặt quá đi thôi!

Bài họa:
(Triệu Quốc Giám-Hà Nội)
Con gái tôi


Con gái nhà ta lớn thật rồi
    Bông hoa hé nở nét tinh khôi
             Giọt sương ban sớm khoe màu mắt
           Hạt nắng bình minh đọng sắc môi
Xuân đến Ấp e loài cú,bướm
Đông về tránh né lũ ong ,dơi
Ở  đời  xấu  đẹp  đâu  vì lưỡi
       "Hữu xạ tự nhiên hương"vậy thôi!

Bài họa:
(Thanh Phong Hà Nội)
Mộng kim tiền
(Họa nghịch vận)


   Mê đắm kim tiền phải vậy thôi
   Luôn là mồi nhắm của bầy dơi
Tối   về   ủ   rũ   ôm   gò   má
  Đêm đến não nề đọng nét môi
   Xưa vốn thập thò khoe giỏi đẹp
  Nay còn thậm thụt tỏ tinh khôi
Mĩ  nhân  đâu  đã là hoàn mĩ
  Sực tỉnh-mộng tan...sự đã rồi!

Bài họa:
(N-C-T Hà Nội)
Hỏng  mất rồi


  Gái rượu của cha hỏng mất rồi
  Đâu còn nhan sắc với tinh khôi
      Trũng đen hoan lạc vây quầng mắt
Tái nhợt mưa tình phủ nét môi
Tham  của  trao thân cho lũ cú
Hám tiền gửi phận đến loài dơi
 Mai ngày tàn tạ -đời không đoái
         Khuyên nhủ bao lần...vẫn thế thôi!!!


Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Thơ xướng họa với:Minh Nguyệt(ĐăkLăk)

Bài xướng:
(Minh Nguyệt)
Chờ


     Vô tình mình gặp bởi duyên thơ
       Nhưng mỗi ngày qua cứ thẫn thờ
      Chiều đã ngập tràn bao nỗi nhớ 
Đêm về ấp ủ những niềm mơ
       Sao hương dịu ngọt chưa qua bến
Mà   vị    đắng cay vẫn  ghé  bờ
Gió  hỡi   có xuôi  về  chốn ấy
Cho ta nhắn gửi một câu chờ!


Bài họa:
(Nguyễn Công Toàn)
Chờ
(họa nghịch vận)


Tình  đã  ấp   ưu  cứ  nán  chờ
Lênh đênh vững lái hãy tìm bờ
 Kề vai  ríu  rít vui đường mộng
 Sánh bước rộn ràng đẹp lối mơ
Tứ  thả  dệt  câu tâm  đón  đợi
Hồn nâng thêu chữ  ý tôn thờ 
         "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ"
            Buổi ấy... chúng mình một chiếu thơ!



Bài họa:
(Thanh Phong  Hà Nội)
Chờ
(họa nguyên vận)


   Ô này! mới bén chút hương thơ
      Chẳng biết duyên chi thẫn với thờ
Câu chữ lao xao bên tứ mộng
    Chương dòng rộn rã với tình mơ
Đã thèm lèo vặn luôn chắc lái
   Còn muốn neo buông cứ níu bờ
    Tím đẫm hoàng hôn tìm bến nhớ
 Người ơi-ta gửi nỗi mong chờ!


Bài họa:
(Phan Hằng Hưng Yên)
Đợi trăng



Từ  độ   gieo vần  tạo  tứ  thơ

         Trân trọng nâng niu gối giường thờ
    Đêm thanh lại ngó lòng tơ tưởng
   Ngày vắng qua nhìn dạ ước mơ
      Vẩy bạc long lanh trên ngọn sóng
Ánh vàng dìu dịu đoạn gần bờ
       Chiều thu đau đáu niềm trông đợi
       Nguyệt xế tình sâu nặng vẫn chờ!

Bài họa:
Đợi
(Triệu Quốc Giám-Hà Nội)



Bỗng đâu ta bắt được tình thơ 

Tưởng đã vùi chôn kỷ niệm thờ
     Sáng đến mà lòng còn khắc khoải
Đêm  về  sao  dạ  cứ  tìm   mơ
  Nửa đời trôi dạt thuyền xa bến
Một kiếp phù du sóng gọi bờ
  Năm tháng  ơi em nào có thấy
   Thôi đành kệ gió đợi, mây chờ!


Bài họa:
(Hồng Phúc-Hà Nội)
Nhà thơ  

    Sao nàng buông lửng một câu thơ
       Làm khách văn chương thẫn lại thờ
       Cặp bướm dập dìu trong giấc mộng
Vườn hồng lạc lối giữa cơn mơ
  Thuyền còn trôi nổi không về bến
 Sóng cứ lang thang chẳng tới bờ
   Văng vẳng tiếng gà bên nắng sớm
Bóng ta  mà  ngỡ bóng  ai chờ!

Bài họa:
(Nguyễn Mậu Lương-H Nội)
Miền đất đợi chờ

         Muốn gửi tình vào những áng thơ
Tới  em  nơi  ấy  vẫn  tôn  thờ
            Tiếng cồng vang dậy miền khao khát
      Dòng thác đổ trào cảnh mộng mơ
Con gió chạy hoài như bất tận
  Màu xanh trải mãi tưởng vô bờ
        Lạc vào huyền thoại tình người đất
    Yêu mấy cao nguyên mãi đợi chờ!

Chờ
(họa loạn vận)

     Năm mươi sáu chữ đáng tôn thờ
     Trải suốt cuộc đời lắm mộng mơ
              Duyên đượm mắt đưa chân xuống bến
 Tình say tim dục bước sang bờ
               Thương càng trào lộng trên hương bút
Nhớ đến cháy bùng ở chất thơ
Ấp ủ ngập tràn mong mỏi gặp
Hỡi ai gửi gió ...hẹn nơi chờ!